Lướt blog sáng nay, mình tình cờ đọc được một bài viết trên Ezwhy.com và nó thực sự khiến mình phải dừng lại suy ngẫm rất lâu. Giữa vô vàn những tin tức về marketing, công nghệ, bài viết này lại nói về địa chính trị, về bi kịch của Ukraine. Nhưng đừng vội lướt qua, vì đằng sau câu chuyện đó là một bài học đắt giá về chiến lược, về sự tự chủ mà mình tin rằng bất kỳ ai trong chúng ta, dù làm khởi nghiệp, xây dựng thương hiệu hay phát triển sự nghiệp, đều nên chiêm nghiệm.
Mình xin phép được chia sẻ lại những ý chính đã làm mình thức tỉnh, qua lăng kính của riêng mình.
Từ "cậu ấm" được thừa kế gia tài đến bi kịch vỡ mộng
Bài viết gốc ví von rất hay: Ukraine từng là một "cậu ấm" được thừa hưởng một di sản khổng lồ sau khi Liên Xô tan rã, cả về tài nguyên, công nghiệp và vị trí địa lý chiến lược. Họ có trong tay mọi thứ để trở thành một quốc gia hùng mạnh và độc lập.
Thế nhưng, thay vì tập trung xây dựng nội lực, họ lại chọn đặt cược cả vận mệnh quốc gia vào một "giấc mơ" xa vời: gia nhập NATO. Giấc mơ ấy được xem như tấm vé bảo chứng cho tương lai, là ngọn hải đăng rực rỡ. Họ đã tin vào những lời hứa hẹn, những cam kết từ các cường quốc phương Tây và sẵn sàng đánh đổi nhiều thứ để theo đuổi nó.
Và rồi, sự thật phũ phàng được phơi bày. Khi xung đột nổ ra, "giấc mơ" bỗng hóa thành ảo ảnh. Cánh cửa mà họ hằng mong đợi không mở ra, và họ nhận ra mình phải đơn độc trong cuộc chiến. Bài học cay đắng ở đây không phải là về việc ai đúng ai sai, mà là về cái giá của việc đánh mất sự tự chủ và giao phó số phận của mình vào tay người khác.
Điều này làm mình liên tưởng ngay đến thế giới kinh doanh. Có bao nhiêu startup đã dốc toàn lực chỉ để làm đẹp hồ sơ trong mắt một quỹ đầu tư lớn, rồi sau đó bị chi phối hoàn toàn về đường hướng phát triển? Có bao nhiêu nhà sáng tạo nội dung đã xây dựng cả sự nghiệp trên một nền tảng duy nhất như Facebook hay YouTube, để rồi điêu đứng khi thuật toán thay đổi?
Sự phụ thuộc, dù ngọt ngào đến mấy, luôn là một canh bạc rủi ro.
Bài học về "Cây tre Việt Nam" và sức mạnh của nội tại
Bài viết khép lại bằng một hình ảnh rất đỗi tự hào và đáng suy ngẫm: hình ảnh cây tre Việt Nam. Luôn mềm dẻo, linh hoạt trước sóng gió nhưng gốc rễ lại bám rất sâu và chắc vào lòng đất. Đó chính là triết lý ngoại giao và cũng là chiến lược sinh tồn đỉnh cao: linh hoạt trong đối sách nhưng luôn kiên định với lợi ích cốt lõi và giữ vững sự độc lập.
Trong một thế giới đầy biến động, nơi không có gì là mãi mãi, thứ duy nhất ta có thể tin tưởng tuyệt đối chính là sức mạnh nội tại của bản thân. Một doanh nghiệp có sản phẩm cốt lõi tốt, có cộng đồng khách hàng trung thành. Một cá nhân có kỹ năng chuyên môn vững vàng, có tư duy độc lập.
Đó mới chính là "bảo hiểm" an toàn nhất.
Lời kết của người chia sẻ
Đây thực sự là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ. Trong công việc và cuộc sống, chúng ta luôn cần những đối tác, những đồng minh. Nhưng hợp tác trên tinh thần bình đẳng và dựa vào sức mình vẫn tốt hơn là ký gửi tương lai cho một lời hứa hẹn. Đừng xây lâu đài của bạn trên mảnh đất của người khác.
Bạn có nghĩ rằng bài học về "độc lập tự chủ" này cũng đúng trong lĩnh vực của bạn không? Hãy chia sẻ suy nghĩ của mình ở phần bình luận nhé!
📌 Nguồn: https://ezwhy.com/bi-kich-ukraine-tu-cau-am-den-bai-hoc-xuong-mau-ve-tu-chu/ – Bài viết gốc từ blog ezwhy.com