Chào các bạn, hôm nay trong lúc lướt web tìm kiếm những ý tưởng mới về phát triển bản thân và tâm lý học xã hội, tôi vô tình bắt gặp một bài viết cực kỳ "thấm" trên blog Ezwhy. Bài viết chạm đúng vào một "pain point" (nỗi đau) mà có lẽ rất nhiều anh em trong độ tuổi 25-45 đang gặp phải nhưng không biết gọi tên là gì. Đó là khái niệm: Nam tính trình diễn (Performative Male).
Là một người làm việc trong môi trường truyền thông và công nghệ, tôi thường nhìn mọi thứ qua lăng kính thương hiệu. Và khi đọc bài viết này, tôi giật mình nhận ra: Phải chăng đàn ông hiện đại đang tự biến mình thành một sản phẩm, mải miết chạy một chiến dịch marketing không hồi kết cho chính cuộc đời mình?
Dưới đây là những đúc kết của tôi từ bài viết gốc, hy vọng sẽ mang lại cho bạn một góc nhìn mới mẻ để cởi bỏ bớt những áp lực vô hình.
1. KPI của sự hoàn hảo: Khi "làm màu" trở thành tiêu chuẩn sống
Chúng ta đang sống trong thời đại mà định nghĩa về một người đàn ông thành đạt đã thay đổi. Ngày xưa, chỉ cần khỏe mạnh, kiếm tiền giỏi là đủ. Nhưng ngày nay, xã hội (và cả thuật toán mạng xã hội) trao cho đàn ông một bảng KPI dài dằng dặc: Phải có body 6 múi, phải am hiểu cà phê specialty, phải đọc triết học, phải tinh tế, nhạy cảm nhưng vẫn phải giữ được sự vững chãi nam tính.
Tác giả bài viết gọi đây là Nam tính trình diễn. Khác với sự gia trưởng thô bạo kiểu cũ, áp lực này tinh vi hơn nhiều. Nó khiến đàn ông phải "diễn" 24/7. Chúng ta đến phòng gym không hẳn vì sức khỏe, mà để có ảnh check-in. Chúng ta mua sách không hẳn để đọc, mà để xây dựng hình ảnh trí thức. Mọi hành động đều hướng tới việc: Khán giả (người xem story, người like ảnh) sẽ nghĩ gì về mình?
Chúng ta bị kẹt trong một nghịch lý: Xã hội online tôn vinh sự nhạy cảm, nhưng văn hóa ngầm offline vẫn đòi hỏi sự chai sạn và thành công vật chất. Kết quả là đàn ông kiệt sức vì phải đeo quá nhiều mặt nạ.
2. Tại sao chúng ta lại rơi vào cái bẫy này?
Bài viết gốc đưa ra một lý giải rất hay dựa trên tháp nhu cầu Maslow. Khi cơm áo gạo tiền không còn là nỗi lo sống còn, con người khao khát được công nhận. Trong thế giới phẳng 4.0, sự công nhận được định lượng bằng like, share và comment.
Dưới góc độ Marketing, chúng ta đang coi bản thân là một "Personal Brand". Nhưng thay vì tập trung vào chất lượng lõi sản phẩm (giá trị nội tại, sự bình an), chúng ta lại dồn toàn lực vào bao bì (hình ảnh hào nhoáng). Sự mâu thuẫn này tạo ra một thế hệ đàn ông cô đơn ngay trên đỉnh cao của những bức ảnh nghìn like. Chúng ta sợ rằng nếu cởi bỏ lớp vỏ bọc "cool ngầu" kia, sẽ chẳng còn ai tôn trọng mình nữa.
3. "Side by side" - Liều thuốc cho tâm hồn đàn ông
Vậy làm sao để thoát khỏi vở kịch mệt mỏi này? Bài viết gợi ý một giải pháp mà tôi thấy cực kỳ thực tế và tâm lý: Kết nối "Side by side" (Vai kề vai).
Đàn ông khác phụ nữ. Nếu bắt hai gã đàn ông ngồi đối diện nhau và hỏi "Dạo này cậu cảm thấy thế nào?", không khí sẽ rất gượng gạo, giống như một cuộc thẩm vấn. Nhưng nếu hai người đàn ông cùng làm một việc gì đó: cùng chạy bộ, cùng lái xe, cùng sửa một món đồ... khi ấy, rào cản tâm lý sẽ được hạ xuống.
Những cuộc hội thoại sâu sắc nhất của đàn ông thường diễn ra khi họ không nhìn vào mắt nhau, mà cùng nhìn về một hướng. Đó là lúc họ dám cởi bỏ vai diễn để chia sẻ những gánh nặng thật sự.
Lời kết
Đọc xong bài viết này, tôi nhận ra rằng bản lĩnh thực sự của đàn ông thời 4.0 không nằm ở việc bạn diễn vai "Alpha Male" xuất sắc đến đâu trên mạng xã hội. Bản lĩnh nằm ở việc bạn dám chấp nhận sự không hoàn hảo của mình, dám thừa nhận sự yếu mềm và tìm kiếm những kết nối thật sự ngoài đời thực.
Đừng để cuộc đời bạn trở thành một chiến dịch quảng cáo chỉ có bao bì đẹp mà rỗng tuếch bên trong. Hãy tắt điện thoại, rủ một người bạn đi làm vài chai bia hoặc chạy vài vòng công viên. Đó mới là lúc bạn được sống thật.
Nếu bạn muốn đọc trọn vẹn bài phân tích sâu sắc và đầy cảm xúc này, hãy ghé thăm bài gốc tại blog Ezwhy nhé. Rất đáng để dành 10 phút suy ngẫm đấy!
📌 Nguồn: https://ezwhy.com/nam-tinh-trinh-dien-khi-dan-ong-mai-miet-dien-vai-hoan-hao/ – Bài viết gốc từ blog ezwhy.com