[Góc nhìn] SEA Games 33: Khi "KPI huy chương" phá hủy Thương hiệu Quốc gia – Bài học đắt giá về Quản trị & Marketing

[Góc nhìn] SEA Games 33: Khi

Chào các bạn,

Hôm nay, thay vì chia sẻ về những xu hướng công nghệ hay kỹ năng mềm thường thấy, tôi muốn mời các bạn cùng thảo luận về một chủ đề đang rất nóng: SEA Games 33. Tuy nhiên, chúng ta sẽ không bàn về tỉ số trận đấu hay ai giành huy chương vàng. Điều khiến tôi thực sự ấn tượng và muốn chia sẻ ngay bài viết này từ blog Ezwhy chính là góc nhìn cực kỳ sắc sảo về Quản trị Danh tiếng (Reputation Management)Trải nghiệm Khách hàng (CX) thông qua cách nước chủ nhà Thái Lan tổ chức sự kiện.

Tôi vừa đọc một bài phân tích rất hay có tựa đề "SEA Games 33: Khi hào quang chiến thắng bị đánh đổi bằng sự tôn trọng". Bài viết đã chỉ ra cách mà một cường quốc du lịch như Thái Lan đã tự tay "đập vỡ" hình ảnh "Xứ sở nụ cười" của mình như thế nào chỉ vì chạy theo thành tích ngắn hạn. Dưới đây là những điểm chạm (touch-points) đáng suy ngẫm mà tôi đã rút ra được từ bài viết này.

1. Lỗ hổng chết người trong Quản trị Rủi ro (Risk Management)

Trong bất kỳ sự kiện tầm cỡ nào, Lễ khai mạc chính là bộ mặt của thương hiệu. Vậy mà Thái Lan đã phạm một sai lầm sơ đẳng về mặt ngoại giao: Sử dụng bản đồ thiếu trân trọng chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam và Indonesia.

Dưới lăng kính của người làm Marketing vận hành, đây không đơn giản là lỗi kỹ thuật của một anh chàng thiết kế đồ họa. Nó cho thấy sự đứt gãy nghiêm trọng trong quy trình kiểm duyệt (Quality Control). Khi bạn tổ chức một sự kiện quốc gia, mọi chi tiết nhỏ nhất (Retail is detail) đều mang thông điệp chính trị. Sự cẩu thả này, dù vô tình hay cố ý, đã ngay lập tức tạo ra một cuộc khủng hoảng truyền thông ngay từ vạch xuất phát.

2. Trải nghiệm "Khách hàng VIP" bị bỏ rơi

Nếu coi SEA Games là một sản phẩm dịch vụ, thì các vận động viên chính là những khách hàng VIP nhất, là nhân vật chính tạo nên chất lượng của sản phẩm (các trận đấu). Thế nhưng, hãy nhìn vào hành trình khách hàng (Customer Journey) mà nước chủ nhà thiết kế:

  • Vận hành (Logistics) thảm họa: Bố trí khách sạn cách sân thi đấu 40km giữa "đặc sản" tắc đường của Bangkok. 4 tiếng/ngày chôn chân trên xe là sự bào mòn thể lực khủng khiếp.
  • Dịch vụ cơ bản yếu kém: Suất ăn thiếu dinh dưỡng, cơm nguội, khiến VĐV phải ăn mì tôm cầm hơi.

Bài học ở đây là gì? Bạn không thể đòi hỏi nhân sự cống hiến hết mình (thi đấu đỉnh cao) khi nhu cầu cơ bản nhất trong tháp Maslow (ăn, ngủ, đi lại) bị coi thường. Thái Lan dường như đã chọn chiến lược "triệt tiêu" đối thủ từ bàn ăn thay vì cạnh tranh sòng phẳng trên sân đấu.

3. "Rào cản gia nhập" và sự méo mó của Fair-play

Một điểm thú vị mà bài viết gốc đề cập là cách Thái Lan sử dụng "luật chơi" như một công cụ cạnh tranh không lành mạnh. Giống như một doanh nghiệp độc quyền muốn thao túng thị trường:

  • Họ siết chặt luật cầu thủ Việt kiều (hạn chế sức mạnh đối thủ).
  • Đồng thời ồ ạt nhập tịch cầu thủ gốc Mỹ (tăng sức mạnh bản thân bằng nguồn lực ngoại lai).
  • Công tác trọng tài và từ chối VAR: Những quyết định gây tranh cãi liên tục xuất hiện để đảm bảo "KPI huy chương" cho chủ nhà.

Trong kinh doanh hay thể thao, chiến thắng bằng mọi giá (Win at all costs) có thể mang lại lợi nhuận tức thời, nhưng cái giá phải trả là sự sụt giảm uy tín dài hạn (Brand Trust).

4. Tư duy truyền thông thời bao cấp

Giữa kỷ nguyên số, khi mỗi chiếc smartphone là một đài truyền hình thu nhỏ, Thái Lan lại chọn cách... cấm phóng viên tác nghiệp, hạn chế hình ảnh. Đây là tư duy quản trị khủng hoảng cực kỳ lạc hậu: "Cái gì không quản được thì cấm".

Sự thiếu minh bạch này không những không che giấu được các bất cập mà còn kích thích sự tò mò và phẫn nộ từ cộng đồng mạng quốc tế. Thay vì là một "người anh cả" tự tin và hiếu khách, nước chủ nhà hiện lên với hình ảnh đầy lo sợ và toan tính.

Lời kết

Đọc xong bài viết, tôi chợt nhận ra rằng: Thương hiệu Quốc gia được xây dựng bằng cả thế kỷ nhưng có thể bị phá hủy chỉ sau một kỳ đại hội. Thái Lan có thể đứng đầu bảng tổng sắp huy chương, nhưng họ đã thua trong cuộc chiến giành lấy sự tôn trọng – thứ tài sản vô hình quý giá nhất.

Đây là một bài học đắt giá cho bất kỳ ai làm quản trị, marketing hay xây dựng thương hiệu: Đừng bao giờ đánh đổi giá trị cốt lõi và sự tử tế để lấy những thành tích rỗng tuếch.

Mời các bạn đọc bài phân tích chi tiết và sâu sắc hơn tại link bên dưới. Một bài viết rất đáng dành thời gian để suy ngẫm!

-------------

📌 Nguồn: https://ezwhy.com/sea-games-33-khi-hao-quang-chien-thang-bi-danh-doi-bang-su-ton-trong/ – Bài viết gốc từ blog ezwhy.com

Post a Comment (0)
Previous Post Next Post