Deadline có thể chờ, nhưng sinh mệnh thì không: Bài học vô giá từ cơn sốt của vị giảng viên

Deadline có thể chờ, nhưng sinh mệnh thì không: Bài học vô giá từ cơn sốt của vị giảng viên

Chào các bạn,

Là một người làm việc trong môi trường sáng tạo và công nghệ, mình cũng như bao người trong số các bạn – luôn bị cuốn vào vòng xoáy của những deadline, những chỉ số KPI và khát vọng khẳng định bản thân. Đã bao lần bạn tự nhủ: "Cố nốt đêm nay thôi", hay tặc lưỡi bỏ qua cơn đau đầu, cơn sốt nhẹ để hoàn thành dự án?

Hôm nay, thay vì chia sẻ về một xu hướng marketing mới hay một công cụ AI đột phá, mình muốn các bạn dành 5 phút để đọc về một câu chuyện mình vừa tìm thấy trên blog ezwhy.com. Đó là câu chuyện về một người giảng viên đã chạm trán với tử thần chỉ vì một chút chủ quan với sức khỏe. Bài viết này thực sự là một "cú tát" nhẹ nhàng nhưng đầy tỉnh thức đối với những người trẻ đang bán sức lao động mà quên đi vốn liếng quý giá nhất của mình.

Khi cơ thể "treo máy" vì những lỗi nhỏ bị phớt lờ

Chúng ta thường có thói quen đối xử với cơ thể mình như một cỗ máy vĩnh cửu. Hỏng đâu sửa đó, hoặc tệ hơn là "restart" bằng một giấc ngủ vội rồi tiếp tục chạy full công suất. Câu chuyện về giảng viên O.P.H. (64 tuổi) là minh chứng rõ ràng nhất cho cái giá phải trả của sự chủ quan ấy.

Khởi đầu chỉ là một cơn sốt, vài tiếng ho – những triệu chứng mà dân văn phòng chúng ta thường gọi là "bệnh vặt do thời tiết". Ông H. cũng nghĩ vậy và tiếp tục làm việc. Nhưng cơ thể con người không phải là phần mềm máy tính, nó không chờ đợi chúng ta sửa lỗi (debug) khi rảnh rỗi. Sự chậm trễ trong việc lắng nghe cơ thể đã khiến ông rơi vào tình trạng nguy kịch: viêm phổi nặng biến chứng sang nhiễm trùng huyết và suy đa tạng.

"Cơ thể con người kiên cường nhưng cũng đầy giới hạn. Nó có thể gồng gánh chúng ta qua bao áp lực, nhưng khi sụp đổ, nó diễn ra nhanh đến mức khiến người ta bàng hoàng."

Cái giá của sự nghiệp và những tiếng "tít... tít..." lạnh lùng

Phần ám ảnh nhất trong bài viết gốc đối với mình chính là mô tả về không gian phòng Hồi sức tích cực (ICU). Khi bước vào đó, mọi danh vọng, tiền tài hay những dự án triệu đô đều trở nên vô nghĩa. Thứ duy nhất có giá trị lúc ấy là từng nhịp thở tự nhiên.

Hãy thử tưởng tượng, lá phổi – bộ lọc khí mà ta đang dùng miễn phí mỗi giây – bỗng nhiên đình công. Sự sống của bạn hoàn toàn phụ thuộc vào hệ thống máy móc dây rợ chằng chịt, vào những kỹ thuật ECMO hay lọc máu đắt đỏ. Lúc khỏe mạnh, chúng ta có hàng ngàn ước mơ: thăng chức, mua nhà, đi du lịch vòng quanh thế giới. Nhưng khi nằm trên giường bệnh, ước mơ duy nhất chỉ gói gọn trong việc được tự mình hít một hơi thở sâu mà không đau đớn.

Không ai là ngoại lệ trước quy luật vô thường

Đừng vội nghĩ rằng: "Ông ấy đã lớn tuổi, còn mình còn trẻ, mình khỏe". Bài viết cũng nhắc đến những trường hợp đau lòng khác: một cậu bé 13 tuổi nhập viện vì viêm màng não do thói quen thức khuya triền miên. Rõ ràng, bệnh tật không phân biệt tuổi tác hay chức vụ.

Những đêm thức trắng chạy deadline, những bữa ăn nhanh qua loa, những lần lười biếng bỏ qua lịch khám định kỳ... tất cả đều là những khoản "vay nóng" từ sức khỏe. Và bạn biết đấy, lãi suất của sức khỏe luôn cao ngất ngưởng, và nó sẽ đòi nợ vào lúc ta ít ngờ tới nhất.

Chuyển từ "Sửa chữa" sang "Bảo dưỡng" (Sức khỏe chủ động)

Thông điệp lớn nhất mình nhận được sau khi đọc bài viết này không phải là sự sợ hãi, mà là lời kêu gọi hành động. Đã đến lúc chúng ta cần thay đổi tư duy: Từ việc chờ bệnh đến mới chữa, hãy chuyển sang lối sống sức khỏe chủ động.

  • Đừng phớt lờ những tín hiệu nhỏ: Một cơn sốt lạ, một cơn đau dai dẳng đều là lời cầu cứu của cơ thể.
  • Đầu tư cho giấc ngủ và dinh dưỡng cũng quan trọng như đầu tư cho kiến thức.
  • Học cách lắng nghe chính mình: Đôi khi, sự thành công lớn nhất trong ngày là biết dừng lại đúng lúc để nghỉ ngơi.

Lời kết

Cánh cửa phòng hồi sức đã khép lại sau lưng người giảng viên may mắn ấy, nhưng dư âm của nó vẫn là hồi chuông cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta. Công việc rất quan trọng, đam mê rất đáng quý, nhưng chúng chỉ có ý nghĩa khi bạn còn khỏe mạnh để tận hưởng thành quả.

Ngay sau khi đọc bài này, hãy uống một cốc nước, hít thở thật sâu và tự hỏi: "Hôm nay mình đã đối xử tốt với bản thân chưa?".

Để cảm nhận trọn vẹn câu chuyện đầy cảm xúc và những thông tin y khoa hữu ích, mình khuyến khích các bạn đọc bài viết gốc tại link bên dưới. Một bài viết thực sự đáng giá để chúng ta chậm lại một nhịp giữa cuộc sống hối hả này.


📌 Nguồn: https://ezwhy.com/lan-ranh-sinh-tu-bai-hoc-dat-gia-tu-con-sot-cua-vi-giang-vien/ – Bài viết gốc từ blog ezwhy.com

Post a Comment (0)
Previous Post Next Post